...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

    [oneshot]: Hồi ức, hiện tại và tương lai

    Sakura
    Sakura
    Tăng Lữ Trừ Tà
    Tăng Lữ Trừ Tà


    Nữ
    Tổng số bài gửi : 41
    Age : 30
    Đến từ : The Promise Land
    Công việc : student
    Sở thích : đọc trưyện, onl trên 4rum, đọc sách, xem anime
    Trạng Thái : [oneshot]: Hồi ức, hiện tại và tương lai Loved
    Con thú mà tớ yêu thik nhất là : : [oneshot]: Hồi ức, hiện tại và tương lai Dog_copy3

    [oneshot]: Hồi ức, hiện tại và tương lai Empty [oneshot]: Hồi ức, hiện tại và tương lai

    Bài gửi by Sakura 12/04/09, 11:58 am

    One shot: Bồ công anh

    Author: Sakura

    Nhân vật: Hinata Huyga

    Thể loại: tình cảm, suy nghĩ và buồn.

    Nội dung: gió và bồ công anh.

    Đổ tuổi: 12+

    Chú ý: fic này buồn và hơi rối rắm một chút.



    ------------------------------------



    Gió miên man thổi qua những cánh đồng cỏ xanh mượt trải dài theo chân trời tít tắp.

    Lá cỏ xanh mơn man theo vũ điệu của gió, đông đưa mình rì rào như khúc nhạc du dương, vang vọng ngàn năm mãi trong không gian.

    Nhưng gió có bao giờ biết rằng đã vô tình mang những cánh hoa bồ công anh tung bay lên thật xa, đến những bến bờ vô định, đến một miền đất mới hứa hẹn một ngã rẽ cuộc đời của bồ công anh?

    Gió vẫn không hề hay biết và bồ công anh cứ thế, tự nhiên đi theo cơn gió vi vu mãi vút tận trời xanh.

    Anh là gió, cơn gió bất ngờ đến một cách kỳ lạ và đem hơi hướm mùa xuân về cho em – bồ công anh.

    Anh tự do và lãng du khắp chốn, em chỉ là một cô gái bé nhỏ luôn thầm dõi theo anh, chạy theo anh trên con đường dài bất tận của số phận.

    Anh và em, gió và bồ công anh.

    Một câu chuyện tình viết lên giấy chỉ riêng suy nghĩ mình em.



    Em cứ nghĩ rằng mình sẽ mãi cô đơn trong một góc của cuộc đời, bị quên lãng và xem thường, có lẽ chỉ vì em quá vô dụng.



    Em cứ nghĩ rằng thứ gọi là hạnh phúc sẽ mãi xa xăm đến vô thường với một cánh hoa bồ công anh lạc loài như em.



    Nhưng không, một ngày kia, anh đến như một cơn gió và khẽ nâng em lên cao, đưa em ra khỏi nơi tăm tối.



    Và cuối cùng em đã biết thế nào là hy vọng, là đợi chờ một ai đó.

    Và ai đó chính là anh – Naruto Uzumaki

    Anh không đơn thuần chỉ là bạn, mà còn là người dạy em cách vượt lên trên số phận, nắm bắt nó trong tay mình.

    Em chỉ là một cô bé yếu đuối và nhút nhát. Em đã từng chạy trốn sự thật, từng quay lưng đi vào góc khuất, đơn giản vì em nghĩ “Một kẻ vô dụng như em sẽ chẳng ai cần!”



    Em sống vì lẽ gì? Tồn tại vì cái gì?

    Thật đau khổ khi nhận ra rằng, em không đáng để tồn tại!

    Là tiểu thư của tông gia nhưng lai thua người của phân gia. Là một người chị cả nhưng bất tài hơn cả cô bé Hanabi kém mình 4 tuổi. Luôn bị xem thường trong các tân binh kunoichi. Bị cha ruột của mình bỏ đi như một phế vật cho cô Kurenai.

    Đó là em – Hinata Huyga, một cô gái vô dụng và nhu nhược.



    Nhưng em lại cảm thấy an ủi khi biết còn có một người như em, đó là anh! Ngược lại với sự bất lực của em, anh không ngừng phấn đấu và nỗ lực, anh bắc cầu cho em đến thứ gọi là “hy vọng”.



    Phải chăng anh, cơn gió lạ từ nơi nào xa xăm đến mang theo một hương vị mới cho cuộc sống của em?



    Em đã thôi không khóc nữa, không phó mặc mọi thứ cho “số phận” trôi qua tay em như dòng nước vô tình.



    Con người tồn tại cần phải có một lý lẽ và ước mơ phải không anh?

    Như anh đã chọn một ước mơ, một mục đích để sống. Một con đường anh phải đi.



    Và em cũng thế! Em đã tìm ra được lý lẽ để sống, đã chọn ra được con đường để đi và ở cuối nơi đó có bóng hình anh – Naruto!



    Dõi theo anh.



    Đuổi theo anh.



    Và chạy theo anh.



    Cố gắng không ngừng, vượt qua sự vô tình quay lưng đi của bao người khác, trên con đường chông gai ấy, chính anh đã cho em nghị lực, cho em một nơi để bắt đầu. Anh mang cho em một ánh sáng le lói như kẻ đi lạc trong mê cung tìm được lối ra.



    “Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy luôn tìm kiếm chúng!”



    Anh dạy cho em như thế phải không?

    Muốn được người khác công nhận sự tồn tại của mình, chỉ có một cách duy nhất đó là nỗ lực không ngừng để khẳng định mình!



    Và rồi cơ hội đã mỉm cười với em. Em không phải thầm lặng dõi theo anh nữa mà lần này, anh hãy dõi nhìn theo bóng của em.

    Tất cả mọi người đều nhìn về em và công nhận em Hinata Huyga – người thừa kế của tông gia.

    Em đã có thể đối mặt với sự sợ hãi khi đứng trước thiên tài Neji.
    Em đã có thể đối mặt với sự thật và em đã khẳng định được mình!




    “Đã nói ra thì không bao giờ rút lại, đó chính là nhẫn đạo của em!”



    Cuối cùng em nhận ra rằng mình đã mạnh hơn rất nhiều. Cho dù người ta nhìn vào không thấy em thay đổi gì cả, nhưng chỉ cần anh thấy được và bản thân em biết được đã là quá đủ!



    Chính anh, cơn gió của tự do đã thổi tung tất cả quá khứ ảm đảm kia, anh đem em đến một miền đất mới chứa đựng hy vọng và hạnh phúc!



    Vi vu trong bầu trời cao xanh thẳm cùng anh, dù anh vô tình không biết, em vẫn thấy thứ gọi là hạnh phúc đang ở trong tầm tay em.



    “Tuy cậu có vẻ hơi kỳ lạ và ảm đạm, nhưng không hiểu sao tớ lại cảm thấy thích một người như cậu”



    Hy vọng đã được đáp trả.

    Gió đã một lần quay lại và cảm nhận sự tồn tại của bồ công anh.

    Cái giá đã trả được đổi bằng câu nói của anh.

    Câu nói đó làm trái tim em vốn chôn giấu tình cảm với anh bấy lâu nay lại rộn ràng nhịp đập. Vì em biết, em có thể xích lại gần anh một chút nữa.



    Tận sâu trong đáy lòng em, em vẫn muốn nói với anh một điều bí mật được giấu kín quá lâu.



    “Em yêu anh, Naruto à”



    Anh vô tình không nhận ra, em lại muốn vẫn được ở cạnh anh một cách tự nhiên như một người bạn. Nên câu nói đó, tình cảm đó chưa một lần thốt nên lời.



    Giá mà anh một lần biết được em đã chờ đợi và hy vọng biết chừng nào.



    Mọi thứ đều phải trả bằng một cái giá tương xứng. Số phận có bao giờ cho không ai điều gì.

    Được và mất, em chọn được gì và mất gì?



    Từ khi chọn ra đi cùng gió, bồ công anh đã chưa hề nghĩ có ngày lại phải xa gió bao giờ.
    Sakura
    Sakura
    Tăng Lữ Trừ Tà
    Tăng Lữ Trừ Tà


    Nữ
    Tổng số bài gửi : 41
    Age : 30
    Đến từ : The Promise Land
    Công việc : student
    Sở thích : đọc trưyện, onl trên 4rum, đọc sách, xem anime
    Trạng Thái : [oneshot]: Hồi ức, hiện tại và tương lai Loved
    Con thú mà tớ yêu thik nhất là : : [oneshot]: Hồi ức, hiện tại và tương lai Dog_copy3

    [oneshot]: Hồi ức, hiện tại và tương lai Empty Re: [oneshot]: Hồi ức, hiện tại và tương lai

    Bài gửi by Sakura 12/04/09, 11:59 am

    Nhưng khi nhìn anh bị tên Pain đánh trọng thương, máu chảy như lệ em tuôn.

    Đứng từ xa, bất lực nhìn anh vì em không tài sức và vì em không muốn làm tổn thương những người yêu quý em.

    Đó là lý trí, nhưng phút chốc khi thấy ánh sáng của lưỡi gươm lóe lên trước mắt em, bỗng dưng trái tim quyết định thay cho tất cả!

    Em lao người đi trong vô thức và đứng chắn trước mặt tên Pain.

    Anh luôn bảo vệ em, che chở cho em, quyết đánh bại Neji vì em.

    Nhưng em, một con bé vô dụng chưa lần nào giúp được anh.

    Và ngay bây giờ, ngay tại lúc này đây, em đã có đủ sức mạnh và sự dũng cảm để bảo vệ anh, Naruto – người em yêu thương nhất cuộc đời.



    “Em biết, em chỉ sống thật ích kỷ……..em ở đây vì em muốn thế!”



    Bồ công anh đã cho gió biết sự lựa chọn của mình giữa hai ngã rẽ, đó là tung bay khắp mọi phương cùng gió.



    “Em chỉ biết khóc lóc và bỏ cuộc, gần như luôn đi sai đường. Nhưng anh luôn chỉ cho em con đường đúng đắn.

    Em luôn đuổi theo anh………….luôn muốn bắt kịp anh.

    Em chỉ muốn cùng đi với anh. Anh đã làm em thay đổi, tiếng cười của anh đã cứu em…………..

    Em không sợ nếu phải chết để bảo vệ anh……………..”



    Gió có nghe không?

    Nỗi lòng của bồ công anh đấy, những tình cảm, những nghĩ suy về gió chất chứa trong trái tim nhỏ bé của bồ công anh.

    Gió có bao giờ hiểu được điều bồ công anh đang nói không?



    “Bởi vì em………..yêu anh nhiều lắm……..”



    Cuối cùng, thoảng trong cơn gió lạ của anh, em – bồ công anh đã nói ra được bí mật giữ trong lòng quá lâu.

    Hỡi cơn gió vô tình, anh có bao giờ cảm nhận được điều này từ tận sâu trong đáy lòng em không? Trái tim em thổn thức thốt ra lời, cũng là lần cuồi em được thấy anh, được nhìn ánh mắt xanh sâu thăm thẳm của biển khơi dậy sóng, sự tự do của cơn gió nồng nàn.

    Anh biết không, anh có cảm thấy được không?



    Hoàng hôn hôm nay, gió thổi nhiều lắm, ào ào cuốn phăng những thứ tàn tro đi và sắp gọi cả linh hồn bồ công anh bay theo.

    Mọi thứ âm thanh cứ vang vọng xa mãi………….xa mãi………..chỉ còn tiếng gió rít bên tai em…………..và thoảng đâu đó tiếng anh gọi………..

    Tất cả như dần chìm vào trong giấc mộng………..

    Hình ảnh cứ mờ dần trong mắt em, khuôn mặt của anh……….sao giờ đây xa đến thế?....................



    Lạnh, sao anh không mang hơi hướm mùa xuân về?

    Em vẫn đang chờ mong đấy thôi………………..

    Bỗng dưng em mỉm cười, cho dù số phận em kết thúc ngày hôm nay, ngay tại đây, em vẫn vui vì có anh kề bên, mong ước đã thành sự thật.

    Cuối con đường em chọn có bóng hình anh………………

    Em sẽ không hề hối hận vì cái em chọn là tự do cùng gió, đi đến những đồng cỏ xanh bất tận, luôn bên gió và bảo vệ gió là anh thôi, Naruto.

    Số phận cuối cùng đã nằm trong tay em, em đã tìm được thứ gọi là hạnh phúc.



    Anh là hạnh phúc của em.

    Gió là hạnh phúc suốt đời của bồ công anh.

    Nhưng hạnh phúc như một bông hoa sớm nở chớm tàn.

    Thời khắc mà gió nhận ra nỗi lòng của bồ công anh cũng là lúc cả hai phải xa nhau mãi mãi.



    “Xin lỗi anh…... vì không thể tiếp tục bước chung đường…….”



    Gió dường như ngừng thổi, cánh hoa bồ công anh héo hon dần……….

    Lả tả rơi xuống mặt đất……

    Bồ công anh đã không thể tiếp tục vi vu trong nắng sớm cùng cơn gió nữa.

    Về với đất mẹ, lắng đọng.

    Quá khứ của những ngày chu du khắp nơi cùng cơn gió sẽ ngủ yên mãi trong cánh hoa bồ công anh.



    “Hãy luôn sống vui vẻ nha anh! Và hãy bay đến những chân trời mới, tìm cho mình tự do, ở một nơi nào đó……..một cánh hoa nào đó………có lẽ đang chờ đợi anh………….như em………….”



    Lời cuối cùng cho anh, lần cuối cùng thấy anh, màu đen bao trùm mọi thứ……………em muốn ngủ và mơ một giấc mơ về anh............



    “Tạm biệt anh, Naruto”



    --------------------------------



    Có lẽ ngày mai, gió vẫn sẽ lướt qua những đồng cỏ bạt ngàn xanh mượt.

    Có lẽ ngày mai, gió sẽ tìm được một nơi để dừng chân.



    Nhưng chắc chắn ngày mai, cơn gió sẽ chỉ còn là cô độc. Bồ công anh đã không sánh bước chung đường nữa rồi.



    Quá khứ rồi sẽ ngủ yên, nhưng chỉ có nỗi đau về em là mãi âm ỉ.



    Thổn thức từng nhịp đập.



    Ngày mai anh sẽ vẫn thấy ánh mặt trời.



    Ngày sau gió vẫn sẽ như xưa



    Chỉ là có một chỗ khuyết không thể lấp đầy trong trái tim, vì gió đã vô tình đánh mất người mình yêu thương.



    Mặt trời mọc, ngày mới đến, anh lại lãng du khắp mọi nơi……………..nhưng sẽ chẳng bao giờ anh còn mang hơi hướm mùa xuân nữa…………

    Vì ngày mai ấy, ngày sau ấy đã không còn bóng hình em……………

    Vắng lặng và cô đơn…………..



    Giá như thời gian quay trở lại…………….anh sẽ không vô tình………….

    Nếu thời gian có quay trở lại…………..dù biết là sẽ đau, anh vẫn mong tìm lại được em…………..



    Không có em, mọi thứ vô sắc.

    Không có em, cuộc sống chỉ có một nốt nhạc đau thương ngân nga.

    Không có em, sẽ không còn cơn gió nào cả.



    Đưa bồ công anh đi xa và hạnh phúc là mong muốn của gió.

    Bồ công anh đã không còn, gió sẽ ngừng thổi.

    Chọn một nơi để dừng lại………..và nơi đó có em……..Hinata…………..



    -------------------------------



    Nếu bồ công anh nói ra tình cảm ấy, có lẽ đã hạnh phúc hơn kết cục đau thương này.

    Nếu cơn gió lạ không vô tình đến thế, có lẽ sẽ không bao giờ cả hai xa nhau.

    Và nếu như nắm bắt duyên nợ, cơn gió và cánh hoa bồ công anh sẽ không có ngày lệ rơi.



    "………nếu có kiếp sau vẫn xin được gặp lại em………bồ công anh………"





    Ngày mai sẽ lại đến, gió sẽ lại ào ạt thổi qua những tán lá cây.

    Nhưng chỉ còn một màu vàng úa, héo hắt.

    Nỗi đau của bi thương, lá vàng rơi xào xạt.

    Kiếm tìm đâu màu trắng thuần khiết ngày xưa?

    Xa lắm rồi gió ạ……………..

      Hôm nay: 26/04/24, 04:58 pm