by ilovesess4rever 11/08/08, 07:00 pm
Ôi ! Nụ cười ...
_ Yêu vô cùng nụ cười của Sesshomaru . Nụ cười kiêu hãnh , mạnh mẽ mà vô cùng quyến rũ . Ngài ở trên vai con quái vật đó , mỉm cười như vầng trăng vén mây cười ngạo nghễ . Chỉ một khẽ nhếch mép của ngài cũng làm tim em xao xuyến . Chỉ vậy thôi , chỉ một nụ cười cũng khiến hàng trăm trái tim phải dõi theo . Nụ cười của băng tuyết .
_ Cảm giác yên bình được tìm thấy khi Kurama sama cười . Khác với nụ cười lạnh lùng của Sesshomaru , Kurama hiện lên với nụ cười của một thiên thần . Người ta thấy ấm lòng khi nhìn thấy nụ cười ấy . Êm đềm và dịu dàng .
_ Nụ cười đau đớn của Rutheford để lại ấn tượng sâu đậm trong trái tim tôi . Anh rất ít khi cười . Anh chỉ cười khi đau khổ mà thôi . Đau khổ trước sự thật trớ trêu , rằng anh và người bạn thân giờ đã trở thành kẻ thù của nhau . Cậu ấy đã không còn là bạn anh . Cậu ấy mất tất cả : ý chí , niềm tin , khát khao sống và giờ , mất đi chính người bạn của mình . Còn anh , tuy cười đau đớn nhưng anh vẫn luôn là người giàu có nhất . Bởi anh có niềm tin vào cuộc sống - đó là thứ quý giá nhất trên đời . " Trời mưa hay thượng đế đang khóc cho mình " . Thượng đế khóc thương anh . Còn anh , đáp trả sự đùa cợt của Thần số mệnh bằng một nụ cười .
_ " Đó chính là sự khác biệt giữa Tinh anh và Phế vật " - Nụ cười của Neji hiển hiện vào giây phút ấy . Nụ cười chiến thắng . Anh đứng đấy , trước kẻ bại trận , nở nụ cười . Nụ cười ấy , là nụ cười anh dành cho Bổn gia , cho những kẻ đã đày đoạ mình hay cho Số phận . Bất chấp . Dấu xăm , thân phận , Phân gia thì đã sao ? Anh vẫn mãi là anh . Thiên tài dù trong mọi hoàn cảnh nào vẫn luôn khẳng định được mình .
_ " Em không thể có bạn , cũng không đủ tư cách để kết bạn , em chỉ có thể quyết định xem , kẻ nào có thể giết và kẻ nào không thể " Illumi đã nói với em trai mình như thế . Gần như cả bộ truyện , anh chỉ cười - nụ cười giả tạo . Bởi vì sao ? Vì anh là sát thủ . Sát thủ không được có cảm xúc . Sát thủ không có tình cảm . Sát thủ là cỗ máy giết người . Cỗ máy : Vô tri , Vô hồn , Vô cảm . Em tự hỏi : " Đã bao giờ anh cười thật sự chưa ? " Câu trả lời chắc chỉ mình anh mới biết mà thôi : Có thể , trong tiềm thức , anh đã từng cười bằng cả trái tim . Em tin vào điều ấy .