Thứ tha
by LeXuanHien
Ta tự hỏi mình rằng
Như thế nào là biển không có bến?
Ta tự hỏi mình rằng
Đến khi nào thì sông sẽ ngừng trôi?
Ta tự biết mình sẽ không sống mãi thôi
Và tự biết sống đời không phải là vô ích
Biển muôn đời vẫn sẽ không có bến
Sông muôn đời vẫn sẽ không ngừng trôi
Ta muôn đời vẫn sẽ mãi xa xôi
Nơi chân trời của vọng ngọc
Nơi biển bạc đầu sóng
Nơi cuối ngọn sông trôi
Nơi bến đợi xa xôi
Của ngàn lời cay đắng!
Lời cay đắng từ nơi nào trên khóe mắt
Nước mắt rơi thấm ngược vào trong tim
Lời cay đắng nào rớt ở bên thềm
Trên bàn phím máy tính từng con tim lạnh ngắt
Lời cay đắng nào xoa dịu trái tim vắng
Vẫn còn khoảng trời trống xa xôi
Lời cay đắng nào sôi tựa như vôi
Một giọt thôi làm tim tôi bỏng rát!
Xin tự yêu và xin mình tự hát
Xin cuộc đời cho hai chữ
Thứ tha...
Để mãi mãi còn rót tình xót xa
Vào con tim mãi chung bờ và bến!
by LeXuanHien
Ta tự hỏi mình rằng
Như thế nào là biển không có bến?
Ta tự hỏi mình rằng
Đến khi nào thì sông sẽ ngừng trôi?
Ta tự biết mình sẽ không sống mãi thôi
Và tự biết sống đời không phải là vô ích
Biển muôn đời vẫn sẽ không có bến
Sông muôn đời vẫn sẽ không ngừng trôi
Ta muôn đời vẫn sẽ mãi xa xôi
Nơi chân trời của vọng ngọc
Nơi biển bạc đầu sóng
Nơi cuối ngọn sông trôi
Nơi bến đợi xa xôi
Của ngàn lời cay đắng!
Lời cay đắng từ nơi nào trên khóe mắt
Nước mắt rơi thấm ngược vào trong tim
Lời cay đắng nào rớt ở bên thềm
Trên bàn phím máy tính từng con tim lạnh ngắt
Lời cay đắng nào xoa dịu trái tim vắng
Vẫn còn khoảng trời trống xa xôi
Lời cay đắng nào sôi tựa như vôi
Một giọt thôi làm tim tôi bỏng rát!
Xin tự yêu và xin mình tự hát
Xin cuộc đời cho hai chữ
Thứ tha...
Để mãi mãi còn rót tình xót xa
Vào con tim mãi chung bờ và bến!
P/S: không phải tự nhiên viết bài này! Không phải tự nhiên kí tên mình vào đây! Chỉ là khóc một hồi rồi viết nên! Những ai cần biết thì biết,những ai cần hiểu thì sẽ hiểu. Những ai cần cảm thông thì nên cảm thông và những gì mình cần làm thì sẽ còn tiếp diễn. Đến khi nào mọi việc lặng xuống, lúc đó có lẽ sẽ yên lòng tôi! LXH