VN thắng Nguyên Mông?
Tôi có vài ý kiến thiển cận về sự thất bại của quân Mông Cổ khi xâm lăng VN. Mong quý vị có cùng hay khác quan điểm đóng góp.
Tôi vẫn thích đọc lịch sử và nhất là sử Việt. Một thời gian trước đây, tôi được đọc một số bài viết về các cuộc chiến thắng của VN trong cuộc kháng chiến chống quân Mông Cổ (MC) do bạn Loi Ho Dang đăng trên diễn đàn này, nhưng lâu quá tôi không còn nhớ ờ giây nào? Trong giây đó có nhiều người ủng hộ và cũng có người chống đối. Người chống đối cho rằng con số lính MC mà lịch sử ghi là bịa đặt, và chiến thắng chỉ là may mắn thôi. Trong các người chống đối mạnh mẽ nhất là bạn wla.
Lý luận của bạn wla cũng có lý, tuy nhiên cũng có vài điều mà ta có thể giải thích khác đi.
Trước hết tôi xin nói lại vấn đề con số lính MC sang xâm lăng VN.
Khi một nước đã thành công trong việc xâm lăng một nước khác, họ sẽ mộ lính địa phương để phục vụ cho mục đích của họ. Trước khi đánh VN, quân MC đã chinh phục tất cả các nước ở phía tây, vượt qua các quốc gia Hồi Giáo, đến tận Thổ Nhĩ Kỳ, và Trung Âu. Số dân MC ngày ấy đâu có đông mà có thể kiểm soát được hết các quốc gia đó? Dĩ nhiên họ phải dùng lính các nước họ đã xâm lăng và ngay cả lính bản xứ, những người có tư tưởng theo chiều gió hưởng lợi, để xâm lăng nước khác. Ngay tại VN ta, trong thời gian ấy, cũng biết bao người quyền uy chức trọng như: Trần Di Ái, Lê Tuân, Trần ích Tắc, Trần thiên Bình, Lê Tắc… rồi hai làng Bàng Hà, Bà Điểm cũng đã chạy theo giặc sao? Trong cuộc chiến cận đại, khi Pháp vào VN, biết bao kẻ đã chạy theo chân thực dân chống lại đất nước, kể cả rất nhiều người theo Tây học và có bằng cấp cao. Biết bao địa phận mà Việt Minh không thể đặt chân tới.
Sau khi Thành Cát Tư Hãn (TCTH) sắp mất năm 1227, ông đã chia quyền lực cho bốn người con, gọi là Khan, để tiện việc điều khiển và thống trị một vùng. Nhưng tất cả ba người kia phải tôn trọng quyền tối cao của một đại lãnh tụ gọi là Great Khan. Theo đài History Channel các cuộc xâm lăng sau khi TCTH mất còn khốc liệt, tàn ác hơn trước nhiều. Chính sách của MC là: “thuận sống, chống chết”. Chính vì lý do đó khi MC bắt ai theo thì kẻ đó phải hết lòng phục tùng.
Năm 1257, sau khi bình định được Đại Lý, theo lệnh Hốt Tất Liệt (lúc ấy, Great Khan là Nguyên Hiến Tông Mông Kha), Tướng MC Ngột Lương Hợp Thai đem quân xâm lấn nước ta lần đầu tiên, quân đội của họ lúc này không đông lắm, vì chưa mộ được lính địa phương. Nhưng MC nghĩ Việt Nam nào hơn Tây Hạ, Kim, hay Đại Lý. Vì khinh địch, cuộc chiến này họ thất bại dễ dàng. Nhưng đến hai cuộc xâm lăng lần thứ hai, 1285, và thứ ba 1287, sau khi hạ được nhà Tống, họ đương nhiên phải chuẩn bị chu đáo hơn vì kinh nghiệm lần trước và quá khứ lịch sử Đại Cồ Việt. Lúc ấy, biết bao nhiêu binh lính, Tướng Tá Trung Hoa theo, nên họ đông quân hơn nhiều. Ta cũng nên nhớ rằng, năm 1271 hải quân MC đến tấn công Nhật Bản. Một trận kịch chiến xẩy ra giữa quân MC và các võ sĩ đạo Nhật Bản tại ngay trên bờ biển suốt một ngày. Lẽ dĩ nhiên quân MC không có kỵ binh. Trận đánh kéo dài đến chiều tối vẫn bất phân thắng bại, và hai bên thu quân (theo History Channel). Có lẽ quân MC cũng nhận thấy rằng họ bị bất lợi vì không có kỵ binh và các võ sĩ đạo vừa can đảm vừa giỏi chiến đấu. Các võ sĩ đạo chuẩn bị cho cuộc đấu tranh ngày hôm sau. Tối hôm đó, bất ngờ quân MC được lệnh trở về Trung Nguyên. Trong đoàn quân MC đó có rất nhiều lính người Hoa, và kỹ thuật đóng tàu thì MC không biết, nên việc đóng tầu bè phải vào tay các chuyên gia Trung Quốc. Đến năm 1281, họ lại cất một đại hạm đội vượt biển tấn công Nhật Bản lần thứ hai. Lúc ấy dân, quân Phù Tang chỉ cầu mong một ngọn gió thần nhận chìm đoàn quân viễn chinh ấy. Mùa xuân 1281 (theo lịch tây phương mùa xuân từ 22 tháng 3 đến 21 tháng 6), khi hạm đội MC đậu gần bờ biển Nhật Bản để chuẩn bị cho một cuộc tấn công vào sáng ngày hôm sau thì một trận bão với các ngọn Gió Thần (Kamikaze) đã kéo tới nhấn chìm gần hết hạm đội MC. Đến năm sau, 1282, Sài Xuân đem Trần Di Ái về VN làm vua, nhưng bị dân quân ta bắn mù mắt. Còn Trần Di Ái và đồng bọn bị tội đồ. Kể từ ngày ấy MC không bao giờ nghĩ tới việc chinh phục Nhật Bản nữa và dồn mọi nỗ lực vào việc thôn tính Việt Nam để trả mối thù cứng đầu và bắn mù mắt Sài Xuân.
Với các dữ kiện trên, ta kết luận rằng trong hai cuộc xâm lăng sau vào VN quân MC phải đông. Có thể có sự phóng đại, nhưng chắc chắn là đông, không phải là 50 vạn thì cũng ba, bốn mươi vạn chứ chẳng ít. Ta không cần biết trong đám quân đó có bao nhiêu lính MC thực thụ, bao nhiêu lính Tàu, lính Đại Lý. Tất cả đám quân đó đến xâm lược bờ cõi nước ta là kẻ thù của ta.
Các quốc gia khác cũng chịu chung một hoàn cảnh như nước ta và thua, còn ta thắng nên ta có quyền hãnh diện với chiến công ấy. Nếu đứng trên quan điểm của người Hoa khi nhìn lại việc này không thể không bực tức, vì một nước nhỏ mà lại làm được một việc mà tất cả các đại cường quốc khác phải chào thua. Ta cũng không thể trách được việc ấy, vì đó là lòng tự ái dân tộc thôi. Tuy nhiên, việc Hàn Lâm Viện Hoàng Gia Anh đã tán thành bầu Trần Hưng Đạo là vị tướng giỏi nhất thế giới thời Trung Cổ không phải là việc ngẫu nhiên mà có được. (Hình nhu bạn Loi h Dang viết thì phải)
Vấn đề thứ hai tôi xin mạn phép đề cập tới là các lý do mà VN đã đánh bại ba cuộc xâm lăng của MC.
Trong mọi việc trên đời này muốn có sự thành công tốt đẹp thì việc đầu tiên ta phải nói tới là “CHÍNH NGHĨA”. Hồi thế kỷ thứ nhất, lúc Hai Bà Trưng khởi nghĩa ở Việt Nam, thì bên Anh cũng có một nữ lưu anh thư tên Boudica (6-60 AD), lấy chính nghĩa đánh ngoại xâm, đã lãnh đạo dân Anh đánh với quân của Đế Quốc La Mã, và thắng được nhiều trận. Lúc đầu, bà cũng chỉ có vài ngàn người theo, nhưng sau vì chính nghĩa nên quân của bà lên đến cả chục vạn người (sẽ viết tiếp theo). Sự xâm lăng thông thường là vô chính nghĩa. Đối với một quốc gia đã có một nền chính trị văn hóa thì sự thành công của một cuộc xâm lược chỉ là tạm thời. Tôi không muốn nói đây là sự tuyệt đối chẳng hạn VN đã nuốt chửng Chiêm Thành và Thủy Chân Lạp cũng như người da trắng đã chiếm được Mỹ Châu từ tay người da đỏ là các trường hợp ngoại lệ. Một lý do chính cuả các nước đó là quá nhiều bộ lạc không đoàn kết chống xâm lược, chưa phát triển được văn hóa đúng mức, chưa có một tổ chức chính trị và quốc gia vững chắc. Nếu MC xâm lăng VN thời mạt Lý thì chẳng biết kết quả ra sao?
Vì không chính nghĩa nên các đế quốc La Mã, A lịch Sơn, Caliphate, Ottoman… rồi cũng tan rã. Đế quốc MC chiếm hơn già nửa thế giới (ngày đó), giết đến 40 triệu người (theo một số tài liệu- Wikipedia) cuối cùng cũng trở về chỗ cũ. Một Nã Phá Luân chinh phục khắp Âu Châu rồi cũng tan tành. Nhà Minh xâm lược Viet Nam ta cuối cùng cũng phải bỏ chạy. Quân Thanh mấy lần xâm chiếm Miến Điện, Việt Nam nhưng cũng chỉ rước lấy thảm họa. Đức quốc xã với chủng tộc siêu việt, đã đánh bại bao nhiêu quốc gia nhưng họ đã hưởng được gì? Người Nhật có tinh thần yêu nước cực độ vậy mà khi đi xâm lăng các nước Á Đông rồi còn có gì đâu? Sau thế chiến thứ hai, Pháp trở lại Việt Nam với sự hậu thuẫn của Mỹ, Anh và một số tay sai người Việt. Họ cậy có vũ khí tối tân để đè bẹp các lực lượng ái quốc dành độc lập với mã tấu, tầm vông vạt nhọn. Vậy mà trong suốt mấy năm đầu (1946-1949) người Pháp đã không tiêu diệt được lòng ái quốc của đại đa số dân tộc ta. Và cưối cùng, với sự trợ giúp của các nước CS, Việt Minh đã làm họ phải dương cờ trắng.
Ngày nay, khi Mỹ tấn công Iraq 1991, thì họ có chính nghĩa,vì đánh bảo vệ nước nhỏ; đánh Afganistan thì họ cũng có chính nghĩa vì giệt khủng bố đã tân công Mỹ, nhưng đến lúc xâm lăng Iraq lần thứ hai họ đã đánh mất chính nghĩa rồi.