...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

    Cho tôi một nụ hôn

    Ozhi
    Ozhi
    Trial Mod
    Trial Mod


    Nữ
    Tổng số bài gửi : 46
    Age : 33
    Đến từ : tp HCM
    Công việc : Học sinh lớp 12
    Sở thích : Yêu
    Trạng Thái : Cho tôi một nụ hôn Loved

    Cho tôi một nụ hôn Empty Cho tôi một nụ hôn

    Bài gửi by Ozhi 30/11/08, 09:06 pm

    Cho tôi một nụ hôn (Give me one Kiss)

    Author: Ozhi
    State: finish
    Genre: short fic
    Sumary: e hèm…hem biết!
    A/N: viết sau khi đọc xong cái fic của Mưa buồn. Hình như là một cái mở và cũng là cái kết cho câu chuyện của Mưa. *cười* Quên hỏi ý kiến Mưa trước! Sorry Mưa nhiều! *cười* Do tôi nghĩ theo một cách khác nên chắc chắn fic của tôi sẽ mang một tính cách nhân vật khác với của Mưa. Và hình như nội dung cũng hơi khang khác nếu nói sâu hơn là hơi kỳ quái.

    ……………………………………


    “Nè làm sao đấy?”

    “Tao đang buồn nè!”

    “Vậy à?”

    Nhẹ nhàng ngồi xuống

    “Thế giờ mày muốn làm gì?”

    “Hôn một ai đó!”

    Cười thật tươi


    Có nhiều chuyện nhiều khi làm mình buồn. Nhưng buồn đến bao nhiêu thì không biết. Quả thực là nó không biết là mình đã buồn đến bao nhiêu sau việc đó. Việc mà nó chia tay với người mà nó yêu thương gắn bó suốt cả 2 năm trời. 2 năm trời để một người xa lạ trở thành thân thiết chỉ với ba từ “Anh thích em” Để rồi giờ đây mọi chuyện đã xong. Đã xong là đã xong, nghĩa là tất cả hoàn toàn chấm dứt. Chấm dứt chuyện anh thích nó, chấm dứt chuyện hai đứa là của nhau và hơn cả là chấm dứt cả tình bạn 3 năm trời của nó với anh. Tất cả hoàn toàn rơi vào dĩ vãng. Và có lẽ nó chưa thể quen được với chuyện đó.

    “Mày cứ nhớ mãi cái thằng cha phản bội đó sao?”

    “Đừng gọi người khác là kẻ phản bội nặng quá! Chỉ là kết thúc thôi mà!”

    Quay mặt vào bàn phím cắm cúi gõ lóc cóc

    “Và mày còn định viết một cái mail cho hắn nói là mày chưa muốn kết thúc?”

    “Không. Đúng là một cái mail cho anh nhưng không phải là không muốn kết thúc mà là tao muốn lấy lời một nụ hôn”

    “Ý mày là sao?”

    “2 năm trời một nụ hôn không là quá nhiều mà!”

    Cười thật tươi và vẫn tiếp tục gõ lóc cóc

    “Mày điên rồi!”

    Lẩm bẩm.

    Nó biết con bạn thân nghĩ gì nhưng ý nó muốn là thế, mà đột nhiên muốn vậy thôi chứ không phải lúc nào nó cũng muốn vậy.

    Nó nghĩ một nụ hôn không phải quá nhiều cho việc kết thúc một cái gì đó và bắt đầu mới một cái gì đó. Ví dụ như là tình cảm của một trái tim mới lớn…….

    Có lẽ với nó tình yêu như chưa thật sự bắt đầu


    “Sao mày không nghĩ đến cái tên Trời Mưa ấy?”

    “Tên Trời Mưa? Ý mày là sao?”

    “Chẳng phải hắn đến với mày trong một ngày trời mưa sao? Mà cả hai đều ướt nhẹp nhỉ? Tao thấy cứ như là có duyên vậy”

    Vỗ gối

    Nó nhăn mặt

    “Mưa đâu mà mưa, người đến với tao trong mưa là một người lạ. Có lẽ có một vài nét giống anh nên tao hơi ba chấm một tí và bây giờ thì tao thật sự không nghĩ gì về cái tên đưa bật lửa cho tao tự thiêu cả!”

    “À….ha ha ha….chẳng phải mày muốn chết sao?”

    “Lúc này thì chưa!”

    Nhe nanh cười

    “Con lúa!”

    Con bạn thân bật cười thật lớn. Nụ cười kì quái đó của con bạn làm nó bất giác nhớ lại cái người trong mưa. Cái người kì lạ khi mà trời mưa lớn thế lại đi lang thang ngoài đường trong tay lại cầm một que kem không bóc vỏ. Để rồi cái con người ấy lại thấy một con nhỏ đứng lặng im giữa trời mưa.

    Nhưng thật sự không ai mướn hắn hay kì vọng hắn quan tâm đến nó làm gì, đúng cái lúc nó cần một cái gì đấy yên tĩnh một tí thì hắn lại quấy rầy.

    “Lạnh không?”

    “Vâng lạnh”

    “Mà…Cô đang khóc à?”

    “Sao anh lại nghĩ thế! Anh nhìn thấy tôi khóc sao?”

    “Không. Nhìn thấy cô thì tôi nghĩ thế! Chỉ là cảm nhận thôi”

    Đưa tay quệt nước mưa lẫn nước mắt trên mặt, nó quay nhìn

    “Giác quan thứ sáu?”

    “Không! Cái gì đấy lạ hơn”

    Hắn nhìn nó, lần đầu tiên nó cảm nhận được một người có ánh nhìn sâu đến thế. Một đôi mắt trong và sáng cứ như đôi mắt người đã bỏ nó đi. Đôi mày rậm ướt điểm thêm lên trên một đôi mắt dài.

    “Có lẽ anh đào hoa lắm!”

    Bỗng nhiên nó lại bật cười. Nhìn hắn đột nhiên nó bật cười và tự nhiên lòng lại ấm lại.

    “Đừng cười điên. Mà cô đang muốn làm gì? Muốn tự tử à?”

    “Có lẽ vậy!”

    “Thất tình?”

    “Bị bỏ rơi”

    “Vậy thì đây! Mời cô”

    Hắn lấy ra chiếc bật lửa và đưa cho nó với cái vẻ mặt không tài nào nói nổi. Ấy vậy mà không biết sao nó lại cầm lấy và lại bật cười. Mọi thứ trong lòng nó hoàn toàn biến mất với chiếc bật lửa trên tay.

    “Chà…..”

    “Không tự tử nữa hả?”

    Nhìn bình thản

    “Suy nghĩ lại một tí rồi!”

    “Tốt”

    Vậy thôi là hắn quay đi, nó nhìn theo màu chiếc áo jacket nâu sầm trong mưa tự nhiên vẫn cứ cười.

    “À mà cô tên gì?”

    “Anh muốn biết điều đó sao?”

    “Ừ một ít duyên cũng hay”

    “Vậy nếu có duyên lần nữa thì tôi sẽ nói cho anh biết! Nhé”

    “Chà….”

    Quay đi biến mất

    Và thế là hết chuyện nó với tên gọi là Trời Mưa


    “Em muốn một nụ hôn? Nhưng chuyện đã kết thúc rồi mà!”

    “Vâng kết thúc với một cuộc tình mà em bị hôn, bị ôm, bị yêu và hơn cả là 2 năm trời em không biết anh có vị như thế nào?”

    Nó chống tay mỉm cười. Anh nhìn nó với đôi mắt tròn xoe, có lẽ anh ngạc nhiên lắm. Nhưng nó nghĩ đó là một lời đề nghị đúng đắn. Và nó chỉ cần có thế để hoàn toàn kết thúc mọi thứ.

    “Được chứ?”

    “Ừm…nếu việc đó làm em ngưng nghĩ về anh”

    Nó mỉm cười

    “Vâng em sẽ ngưng nghĩ về anh và em sẽ cho anh thấy một người bạn là tuyệt vời như thế nào! Có thể anh sẽ nghĩ về em”

    Anh bật cười

    Nó đứng khỏi ghế và chồm tới hôn lên môi anh. Và cảm giác mà nó nhận được là lạt nhách và không một chút lãng mạn nào. Ngoại trừ cặp môi khô ngắt mằn mặn tuy nhiên nó lại không thể ngưng tạo ra cảm giác khó chịu. Không biết tại sao lúc trước nó lại thích cái thứ đó đến như vậy.

    “Okie, xong rồi! Chúng ta kết thúc!”

    “….”

    Nó quay đi và cảm thấy trong lòng thoải mái kinh khủng. Chưa bao giờ bầu trời lại trong xanh ngọt ngào thơm tho như thế.

    Nó hít một hơi thật sâu, thật căng đầy và thở ra thật nhẹ. Mọi thứ dường như trở nên nhỏ bé lúc này. Tuyệt vời và thanh thản đến ngạc nhiên.

    “Cô gì ơi! Cô bỏ quên…”

    “Vâng…a cái áo…cám …a là anh!”

    “Vâng chào cô! Là tôi. Mà cô là…”

    “Tôi tên Mây….”

    “À vâng cô Mây, tôi là Hải mà áo khoác của cô đây!”

    “Vâng cám ơn anh, anh Trời Mưa ạ!”

    Nó cười rộng hết cỡ

    “Anh Trời Mưa!”

    “Vâng anh Trời Mưa”

    Nó nhón chân hôn lên môi anh chàng Trời Mưa ấy. Một cảm giác ấm nồng len qua người, chạy dọc cơ thể và chạy đến từng tế bào nhỏ. Nó mỉm cười có lẽ mặt nó đang ửng đỏ lên lúc này. Màu ngại ngùng?

    “Chào anh nhé anh Trời Mưa!”

    Quay người, vội vàng nó bỏ chạy

    “…áo khoác của cô… Này cô có quay lại không cô…”

    “Em lại sẽ đến!”

    Nó nghe có mùi hương gì đó thoang thoảng rất nhẹ, một chút ẩm ướt, một chút nồng nàn một chút ngọt ngào, có lẽ là lần nữa tình yêu lại quay trở lại!

    Tình yêu thật sự tình yêu mới.






    -end-

      Hôm nay: 28/03/24, 07:33 pm