...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

    Bản viết nhanh trên giấy nháp!

    Ozhi
    Ozhi
    Trial Mod
    Trial Mod


    Nữ
    Tổng số bài gửi : 46
    Age : 33
    Đến từ : tp HCM
    Công việc : Học sinh lớp 12
    Sở thích : Yêu
    Trạng Thái : Bản viết nhanh trên giấy nháp! Loved

    Bình Thường Bản viết nhanh trên giấy nháp!

    Bài gửi by Ozhi 06/03/09, 09:23 pm

    Tác giả: Ozhi
    Thể loại: tôi không nghĩ là mình đang viết một câu chuyện!
    Giới hạn: 13+
    Cảnh báo: không có
    Tình trạng: đã hoàn thành
    Bản quyền: thuộc Ozhi
    Tóm tắt: không thể!
    A/N: _ _” <- đây là cái mặt của tác giả!

    .................................................. .................................................. .......

    Bản viết nhanh trên giấy nháp!

    Em viết nó bằng bút chì để dễ dàng tẩy xoá đi thật mau chóng. Nhưng thật sự có đúng như vậy không? Em cũng không biết nữa, em chỉ thấy rằng phía sau những lần tẩy xoá vội vàng, vẫn còn những nét bút dù rất mờ vương lại. Đó là vương vấn phải không anh?

    Nhiều lúc chính em còn không hiểu được lí do em viết như thế để làm gì. Có thể em đang vẽ nên một thứ gì đó thật đẹp thật đáng yêu cho chính bản thân em. Hoặc cũng có thể rằng em đang tự nhận mình thật sự yếu đuối. Em không dám cầm cây bút mực lên để viết. Em sợ những nét mực kia sẽ chẳng thể nào tẩy đi được. Đó cũng là lí do mà em hay dùng bút chì đến thế…

    …bút chì…thì sẽ xoá được nhờ một cục tẩy…

    Nhưng một cục tẩy không thể nào xoá hết hoàn toàn được dấu những nét bút chì hằn sâu. Vẫn còn đấy! Nằm đấy, ẩn mình bên dưới những nét bút xám xịt đè lên. Những nét bút hằn sâu ấy để lại dư âm trên giấy, và những nét bút hằn sâu ấy để lại dư âm trong trái tim em. Và em có thể gọi đó là quá khứ được không anh?


    Bản viết nhanh trên giấy nháp!

    Thật sự đó là bản viết nhanh trên giấy nháp. Em dùng giấy nháp để viết lên nó mà thôi. Một tờ giấy đã xài hết một nửa, hay một tờ giấy bị xé nham nhở đều còn dùng được. Không có thứ tự gì, không có nguyên tắc gì, em cứ thích thì em viết thôi. Em dùng giấy nháp như thế hình như không giới hạn. Và thật sự em cũng không thể hình dung bất cứ một giới hạn nào trong mình. Em khẳng định chắc chắn rằng đơn giản đó chỉ là thích thì yêu. Đó là em hời hợt phải không anh?

    Chắc chắn là không phải, không phải em hời hợt đâu mà chỉ là em vô tâm. Nhiều lần em cũng đã nghĩ mình thật sự quá vô tâm rồi, mình đã giả vờ vô tâm quá nhiều rồi, nhưng em không thể ngừng lại được. Bởi vì em sợ!

    Em rất sợ nếu như…

    …em quá quan tâm đến một ai đó như là anh rồi có ngày em sẽ đau khổ…

    …em quá tin tưởng vào tình yêu của mình có ngày em sẽ thật sự mất nó…

    …em quá e ngại chính bản thân mình không đủ bản lĩnh để đối mặt…

    Em đứng chông chênh giữa những ý nghĩ chênh lệch và khó khăn như thế! Mà em thật sự không biết rằng có phải em đã đánh mất thứ gì đó quan trọng hơn là bản thân?

    …mà bản thân em chỉ là một tờ giấy nháp!...


    Bản viết nhanh trên giấy nháp!

    Vì là viết nhanh nên chữ rất xấu. Hàng chữ méo xệch, dài ngoằn lại nằm nghiêng nghiêng. Đó không phải là chữ vốn em hay viết nhưng em lại viết nên hàng chữ đó. Giống như là đang tự làm xấu nó đi, em nhìn và thấy từng con chữ chảy dài trên mặt giấy. Kéo dài đến buồn thật buồn, rồi em lại nghĩ rằng: phải chi mình đừng viết như thế! Nhưng, em lại cứ phạm sai lầm!

    Sai lầm ẩn trong con chữ em viết, giấu mình trong những nét chữ bay bướm bất định. Thích dài thì kéo dài, thích teo nhỏ thì hết cỡ, thích bỏ đi thì bỏ đi và nhìn nguyên một bản viết không có chữ G nào có cái đuôi đầy đủ. Kiểu chữ thiếu chiều ngang dư chiều dài đó thật sự rất không đẹp. Nhưng không hiểu sao em rất thích, vì thích nên cứ viết hoài. Viết hoài, tự làm xấu hoài dần dần trở thành thói quen lúc nào không hay. Cẩu thả, lười biếng nhiều khi em còn không muốn suy nghĩ xem tại sao nó lại xấu như vậy. Cũng như nhiều khi em chẳng muốn suy nghĩ xem vì sao em không nhớ đến anh!

    Muốn em trả lời cho một câu hỏi đơn giản như vậy! Chuyện nhỏ thôi, chỉ là em không muốn nhớ. Vì em ích kỉ. Anh không nhớ đến em thì tại sao em phải nhớ đến anh!. Em không có sở trừơng làm những việc mà người khác không làm cho mình. Chỉ là em quá cao ngạo. Nhưng đó chính là em! Một bản tính mà chẳng thể nào nói được!

    Nhưng, những con chữ đó vẫn cứ chảy dài như những lúc nhớ anh kéo dài theo thời gian vô tận.

    Mặc dù, em chẳng muốn làm điều đó đâu! Nói thật đấy!


    Bản viết nhanh trên giấy nháp!

    Em gọi đó ưu ái là bản thảo, mà em viết cái gì em cũng không biết nữa! Do em không biết mình đang viết gì nên em cứ phải gạch xoá mãi. Nhiều khi làm biếng cũng không thèm dùng tẩy nữa. Đến khi nhìn lại thật là khiếp quá! Toàn những chỗ gạch đen thui. Nhưng em đã gọi đó là bản thảo!



    Những khi nhìn lại em thấy em bây giờ cũng đang viết những thứ như thế trên tình yêu và trái tim mình.

    Em viết tên anh bằng bút chì là nỗi nhớ,

    Em viết tình yêu của em trên trái tim là giấy nháp,

    Nét chữ nghiêng dành cho những lúc em chờ mong

    Những khi gạch xoá là những lúc đố kị, bực tức

    Em không chắc chắn về tình yêu này!

    Tuy thế em vẫn yêu anh

    Em vẫn mong có một ngày em sẽ viết nó bằng cây bút bi

    Có ngày tình yêu đó được viết bằng những nét chữ tròn trịa đầy yêu thương trong một tờ giấy nguyên vẹn.

    Tuy bây giờ em vẫn đang cố gắng hoàn thành những bản thảo!

    Nhưng mà bây giờ nó chỉ là Bản viết nhanh trên giấy nháp!

    Chỉ như vậy thôi!









    -end-

      Hôm nay: 26/04/24, 07:26 pm