...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

    Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt.

    Poll

    Bạn có thích những câu chuyện dưới ko ?

    [ 2 ]
    Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Vote_lcap100%Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Vote_rcap [100%] 
    [ 0 ]
    Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Vote_lcap0%Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Vote_rcap [0%] 
    [ 0 ]
    Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Vote_lcap0%Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Vote_rcap [0%] 
    [ 0 ]
    Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Vote_lcap0%Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Vote_rcap [0%] 

    Tổng số bầu chọn: 2
    Hổ Tam Nương
    Hổ Tam Nương
    Con Người
    Con Người


    Nữ
    Tổng số bài gửi : 15
    Age : 32
    Đến từ : Lương Sơn Bạc
    Công việc : Thế thiên hành đạo ^^
    Sở thích : Làm việc nghĩa ^^
    Trạng Thái : Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Loved
    Con thú mà tớ yêu thik nhất là : : Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt. Flying_cow

    Bình Thường Những mẩu truyện hay trong tác phẩm " Chicken Soup For the Soul ", song ngữ Anh - Việt.

    Bài gửi by Hổ Tam Nương 18/04/09, 08:34 pm

    Trích từ : Chicken Soup For The Soul
    A/N : Song ngữ Anh - Việt, khuyến khích các bạn nên mua truyện này, nếu ko có, các bạn có thể đọc tại đây, Tam Nương sẽ cố gắng post một truyện một ngày. Nếu có từ nào viết sai, các bạn góp ý thẳng thắn nhé, Tam Nương sẽ sửa. ( nhớ cho Tam Nương một ý kiến ở poll nhé ! )


    Friends / Những người bạn
    ( by Karen Del Tufo )



    Twenty-one years ago, my husband gave me Sam, an eight-week-old schnauzer, to help ease the loss of our daughter, who was still born. Sam and I developed a very special bond over the next fourteen years. Is seemed nothing that happened could ever change that.

    At on point, my husband and I decided to relocate from our New York apartment to a new home in New Jersey. After we were there awhile, our neighbor, whose cat had recently had kittens, asked us if we would like one. We were a little apprehensive about Sam's jealousy and how he would handle his turf being invaded, but we decided to risk and agreed to take a kitten.

    We picked a little, gray, playful ball of fur. It was like having a road runner in the house. She raced around chasing imaginary mice and squirrels and vaulted from table to chair in the blink of an eye, so we named her Lightning.

    At first, Sam and Lightning were very cautious with each other and kept their distance. But slowly, as the days went on, Lightning started following Sam - up the stairs, down the stair, into the kitchen to watch him eat, into the living room to watch him sleep. As time passed, they became inseparable. When they slept, it was always together ; when they ate, it was always next to each other. When I played with one, the other joined it. If Sam barked at something, Lightning ran to see what it was. When I took either one out of house, the other was always waiting by the door when we returned. That was the way it was for years.

    Then, without any warning, Sam begin suffering from convulsions and was diagnosed as having a weak heart. I had no other choice but to have him pit down. The pain of making that decision, however, was nothing compared with that I experienced when I had to leave Sam at the vet and walk into house alone. This time, there was no Sam for Lightning to greet and no way to explain why she would never see her friend again.

    In the days that followed, Lightning seemed heart-broken. She could not tell me in words that see was suffering, but I could see the pain and disappointment in her eyes whenever anyone opened the font door, or the hope whenever she heard a dog bark.

    The weeks wore on and the cat's sorrow seemed to be lifting. One day as I walked into our living room, I happened to glance down on the floor next where we had a sculptured replica of Sam that we had bought a few years before. Lying next to the statue, one arm wrapped around the statue's neck, was contentedly sleeping with her best friend.




    ***


    Hai mươi mốt năm về trước, chồng tôi mang Sam - một chú chó giống Đức tám tuần tuổi, về để giúp tôi xoa dịu nỗi đâu mất đứa con gái vừa chào đời. Giữa tôi và Sam đã phát triển một mối quan hệ gắn bó rất đặc biệt trong suốt hơn mười bốn năm sau đó. Tưởng như bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không thể thay đổi được điều đó.

    Một ngày nọ, vợ chồng tôi quyết định chuyển từ căn hộ chung cư ở New York sang một ngôi nhà mới ở New Jersey. Sau khi chúng tôi dọn đến được một thời gian, người hàng xóm của chúng tôi có com mèo vừa sinh con và hỏi chúng tôi có muốn mang một con về nuôi không. Chúng tôi hơi e ngại sự ganh tị từ phía Sam và không biết nó sẽ cư xử thế nào khi lãnh địa của nó bị xâm phạm, nhưng chúng tôi cũng thử liều một phen và đồng ý nhận nuôi một chú mèo con.

    Chúng tôi chọn một con màu xám, trông như một nắm lông nhỏ tinh nghịch. Nó cứ không ngừng chạy loanh quanh khắp nhà. Nó đuổi theo mấy con chuột và sóc mà nó tưởng tượng ra, nhảy tót từ bàn này qua ghế nọ chỉ trong chớp mắt nên chúng tôi gọi nó là Tia Chớp.

    Thoạt đầu, Sam và Tia Chớp rất cảnh giác và luôn giữ khoảng cách với nhau. Nhưng dần dần, thời gian trôi qua, Tia Chớp bắt đầu bám theo Sam : lên lầu, xuống lầu, vào bếp nhìn Sam ăn, ra phòng khách ngắm Sam ngủ. Thời gian trôi qua, chúng gắn bó với nhau như hình với bóng. Khi đi ngủ, chúng luôn có nhau. Khi ăn, lúc nào chúng cũng đứng cạnh nhau. Khi tôi nô đùa với một con, thì con kia cũng tham gia vào. Khi Sam sủa, tia chớp liền chạy ra xem đó là gì. Khi tôi dẫn một con ra ngoài, con kia luôn đứng đợi trước cổng đến khi chúng tôi quay về. Mọi việc cứ diễn ra như thế trong nhiều năm.

    Rồi sau đó, không một dấu hiệu báo trước, Sam bắt đầu bị những cơn co giật và được chuẩn đoán là bị suy tim. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải để Sam ra đi vĩnh viễn. Tuy vậy, nỗi đau khi phải quyết định chuyện đó chẳng thấm vào đâu so với những gì tôi đã trải qua khi phải để Sam lại trạm thú y và về nhà một mình. Lần này không còn Sam để tia chớp ra đón và tôi không cách nào giải thích cho Tia Chớp hiểu vì sao nó không bao giờ gặp lại Sam nữa.

    Những ngày sau đó, dường như tia chớp rất đau buồn. Nó không thể nói ra thành lời rằng nó đang phải chịu đựng những gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được nỗi đau và sự thất vọng trong đôi mắt Tia Chớp mỗi khi có ai mở cửa, hay niềm hy vọng của nó mỗi khi nghe tiếng chó sủa.

    Nhiều tuần trôi qua, nỗi buồn của Tia Chớp có vè như cũng vơi bớt. Một ngày kia, khi bước vào phòng khách, tôi tình cờ nhìn xuống sàn nhà cạnh bộ ghế sofa, nơi chúng tôi đặt một bức tượng điêu khắc mô phỏng Sam mà chúng tôi đã mua vài năm trước. Nằm kế bên bức tượng, một tay choàng qua cổ bức tượng, Tia Chớp đang ngủ bên người bạn thân của mình một cách mãn nguyện.




      Hôm nay: 27/04/24, 06:13 am