...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
...::: 4RUM INUYASHA FC :::...

    Gakuen Alice remix

    tatsuko
    tatsuko
    Tăng Lữ Trừ Tà
    Tăng Lữ Trừ Tà


    Nữ
    Tổng số bài gửi : 37
    Age : 31
    Đến từ : the earth
    Công việc : Thất nghiệp XD
    Sở thích : Manga,Anime,Ars & ...
    Con thú mà tớ yêu thik nhất là : : Gakuen Alice remix 13_35070

    Gakuen Alice remix Empty Gakuen Alice remix

    Bài gửi by tatsuko 24/03/09, 04:58 pm

    Gakuen Alice “Remix”

    --------------------------------------------

    Author: Tatsuko

    Rating: 0+

    Category: Humor, OCC.

    Summary: Đại khái là một trận chiến ngoài học viện. Vì là Humor nên có lẽ chẳng nên giới thiệu hơn ^^

    Disclaimer: Gakuen Alice

    Warning: Chà chà … Subaru senpai và Sakurano senpai trong fic này sẽ đóng vai người xấu (nhưng theo tớ thì cũng chưa ác lắm đâu) ;)) Vì đây là fic Humor nên dĩ nhiên tính cách tất cả các nhân vật sẽ bị thay đổi chút ít.

    AN: tớ đã nói fic rất chán nhưng Ivi cứ kêu post lên. Thế nhé, có gì dở + nhảm đừng khiếu nại :(

    ---------------------------------------------

    Chapter1: Imai vs Sakurano

    //Đọc cái tên chap thì có lẽ các bạn đã đoán ra sơ sơ nhân vật chính nhỉ? Nhưng coi chừng đoán sai người đấy nhé ^^ Đây là Imai anh chứ không phải Hotaru đâu^^//

    *bóc ...* (<- dép bay)

    Vâng, vâng, làm ơn bình tĩnh, tg quay lại đây, hứa ko nói nhiều nữa đâu. À vâng, lí do tg chọn hai người này cho fic là vì đây là 2 nhân vật tg rất thích, thích nhất truyện luôn, đặc biệt là anh Sakurano đó :x :x

    *bóc ...* (<- đủ bộ dép rồi TT__TT)

    Lần nay thì xin quay lại thật (_ _”) Chừa rồi.

    Một ngày xửa ngày xưa nào đó không thể xác định thời gian, có hai vương quốc láng giềng ở cạnh nhau trong lục địa Alice (láng giềng mà không ở cạnh nhau mới chết :)) ) Một là vương quốc Imai, và hai là vương quốc Sakurano. Quốc vương và hoàng hậu của hai vương quốc này là bạn thân của nhau, lại thêm hai hoàng tử xấp xỉ tuổi nhau, nên từ nhỏ hai hoàng tử đã được cho hứa h... ặc ...

    _ Bỏ tay ra khỏi mồm tôi xem! Gì thế hả? Hành hung người à?

    _ Bà ... *Khóc* ... bà xem bà đang nói gì hả?

    *Nhìn lên*

    *Gãi đầu*

    Sr nha *cười* ai lỡ đọc mấy chữ cuối rồi thì xem như chưa đọc nhá ^^” Tớ cam đoan đây là câu có tính SA nhất fic. Thay câu này vào:

    Từ nhỏ hai hoàng tử đã thường xuyên chơi với nhau.

    *Lườm* _ Lần sau mà còn làm thế với tên của anh Subaru bla bla ...

    *Lườm lại* _ Bà tưởng tôi không đứng tim hả? Tên anh Sakurano chứ giỡn à?

    Bla bla bla ...

    Xong rồi, quay lại chuyện ^^

    Nhưng dù chơi với nhau từ bé, nhưng hai hoàng tử không ưa nhau chút nào. Phỏng vấn hoàng tử Sakurano thì được câu trả lời:

    _ Tại Imai thấy ta hiền lành nên bắt nạt, lúc nào cũng ghét ta hết! Vậy là lỗi của ta à ? *Sniff, tội nghiệp :( *

    Còn pờ-rin Imai thì cay cú cho biết:

    _ Ai bảo, tại tên đó sống hai mặt. Ta bị hắn chơi kiểu này nhiều rồi. À quên, đừng làm phiền ta chỉ vì câu hỏi vớ vẩn thế. *sao mà chả thấy tội chút nào hết =’’=*

    Đại khái là hai vị hoàng tử ghét nhau như vậy đó. Nhưng các bậc phụ huynh thì vô tình (hay hữu ý) luôn luôn ép các hoàng tử đi với nhau, chơi với nhau, học với nhau... Vì vậy nên vừa 18 tuổi, thoát li được sự quản lí của gia đình, hai vị liền quay mũi giáo vào nhau ngay lập tức.

    Tác giả, nhận tài trợ của quốc vương và hoàng hậu hai nước, hay còn gọi là 4 vị phụ huynh trân trọng giới thiệu thành phần tham dự.

    1/ Hoàng tử Sakurano Shuichi vương quốc Sakurano - Một vị hoàng tử rất đẹp trai, tóc vàng mắt vàng, nổi tiếng về trí thông minh hơn người và tài năng hiếm có. Nhưng lắm tài thì còn nhiều tật hơn, hoàng tử ít khi đem cái tài của mình ra dùng và chỉ toàn ngồi nhìn kẻ khác cãi nhau, thỉnh thoảng chém gió vài câu, đá xoáy vài cái cho thêm phần sinh động. Vô cùng tử tế đối với những người mới, và tử tế 1 cách hơi bị đặc biệt hơn với người cũ, làm khối người phải phát khóc vì sợ. Sở trường là chém gió và đá xoáy. Sở thích là bắt nạt người khác một cách âm ỉ. Alice: dịch chuyển tức thời, ngoại cảm (còn một cái nữa, nhưng vì không dùng nên không nói tới, chính xác hơn là vì tg không biết = =’’)

    2/ Hoàng tử Subaru Imai của vương quốc Imai - Một hoàng tử nổi tiếng với vẻ đẹp lạnh lùng và sự thông minh, điểm nhấn là từ « nỗ lực » cộp mác hai cái đít chai trên mắt. Luôn tự lập. Nhiều khi suy nghĩ quá nhanh cũng là một điểm yếu dễ khai thác. Tài năng thì thừa, nhưng vẫn thích bắt kẻ khác làm hơn. Chủ nghĩa cá nhân. Thích sai khiến và bắt nạt người khác thẳng tay. Điểm yếu là suy nghĩ thường tự tuôn ra đường miệng nên tài năng chém gió không có cơ phát huy. Alice: Chữa bệnh và ghi nhớ nỗi đau để truyền sang người khác.

    Lại nói về tứ vị phụ huynh, những lần đầu thấy hai đứa con yêu đấu đá lẫn nhau thì cũng buồn lắm. Nhưng dần dần thì quen, thậm chí cả bốn vị còn lấy đó làm vui lòng, cho rằng đó là sự « tự rèn luyện » của con. Đến mức mà mỗi lúc thấy hai hoàng tử bắt đầu cãi nhau là bốn vị phụ huynh cùng đến ở trong một toà thành gần biên giới, gọi là một công đôi việc, vừa giám sát vừa họp bạn ấy mà ^^

    Hôm nay, ngày x tháng y năm z, một cuộc cãi nhau toé lửa vừa diễn ra qua điện thoại. Và cũng chỉ vì một lí do có phần ngớ ngẩn. Tua lại một chút, ta sẽ thấy cảnh hoàng tử Sakurano vận một bộ lễ phục trắng toát, một tay ôm con thiên nga cũng trắng toát đã hồn lìa khỏi xác, một tay rút cái cellphone bóng lộn ra bấm lia lịa. Trông vẻ mặt hoàng tử, thật khó để nhận thấy cơn giận đang trào lên như núi lửa phun, nhưng chỉ cần nhìn thêm một chút nữa thôi thì chả khó khăn gì để thấy luồng sát khí bốc lên dữ dội. Nhưng rồi hoàng tử kìm lại. Trên môi nở nụ cười khẽ, rồi hình như chưa đủ, chàng rút ra một tờ giấy viết rõ to: ‘Ta vô đối. Wahahahahaha’ rồi dán lên tường. Sau đó, hoàng tử đi ngủ sớm, không quên hẹn đồng hồ báo thức 11 giờ 20 khuya.

    //bí bo bí bo ... //

    Tiếng xe cứu thương réo lên inh ỏi trong một toà lâu đài cách đó chừng vài trăm cây số, thuộc nước láng giềng. Đúng 12 giờ đêm. Hoàng tử Imai kéo cái chăn lên trùm kín đầu. Làu bàu vài câu nguyền rủa thằng nào lựa ngay giờ thiêng mà gọi. Mò cặp kiếng mắt, không thấy, đập cái rầm lên bàn ngay cạnh cái cellphone cho bõ ghét rồi chụp lấy, đổi giọng tử tế (cơn giận xả vô cái bàn rồi mà ^^)

    _ Alô? Cấp cứu à? Cho hỏi địa điểm, tình trạng bệnh nhân bla bla ...

    Hoàng tử Imai xả một tràng vô điện thoại mà chưa kịp kiếm ra cặp kính mắt để xem số. Và cũng vì chàng chắc mẩm chả có thằng điên nào ngoài việc khẩn cấp mà lại dám mạo hiểm gọi phá số mình giờ này. Đầu dây bên kia ngừng lại một giây, rồi trả lời một cách điềm tĩnh cộng với chất giọng rợn gai ốc:

    _ Chết rồi, cấp cứu cái gì nữa?

    _ Chết? – Hoàng tử Imai nhíu mày – Số này đâu phải số nhà hòm?

    _ Đó hoàn toàn là lỗi của cậu. Chính vì cậu mà tôi không chịu nổi. Đền mạng đi.

    _ Ê nè – Hoàng tử Imai vừa nhăn nhó vừa mò mẫm đeo kiếng vào – mà ai đó? ... Há? Sakurano? Nghe đây, tôi không có rảnh chơi với cậu đâu! Đừng có gọi nửa đêm thều thào như thế! Mà ... *suy nghĩ* ... Chết đi, cậu cố ý gọi giờ này phải không? Cậu biết tôi dễ bị mất ngủ phải không?

    _ Vậy sao, tôi chỉ định phá giấc chơi thôi, để tôi ghi lại đã - Giọng Sakurano tỉnh rụi – Còn điểm yếu nào khai luôn đi.

    Bên đầu dây kia, hoàng tử Imai đang chết cứng. Mất mấy giây hoàn hồn, chàng gào lên:

    _ TÔI CÚP MÁY ĐÂY!!!

    _ Khoan, cậu nên biết là giờ tôi đang rất muốn đến đó đánh cậu cho đỡ tức, nhưng cảm thấy như vậy không đáng mặc dù tôi có thể làm rất dễ dàng – Sakurano chậm rãi nói. Imai lầm bầm: ‘Đồ lười thì có, cái Alice dịch chuyển tức thời thích hợp cho đồ lười như cậu’

    _ Cậu có biết cậu đã gây ra chuyện gì không?

    _ Không – Hoàng tử Imai cáu kỉnh, nhất là khi nghĩ đến chuyện sẽ không tài nào ngủ được nữa

    _ Thằng nhóc Natsume đã bắn rơi một con thiên nga khi vượt biên trái phép sang đây chơi. Đúng lúc Ruka thấy, thằng bé trở nên rất buồn bã. Và Ruka buồn bã kéo theo cả Mikan, em gái tôi, cũng buồn theo. Khi Mikan khóc thì cả Stubasa, Naru, Tono cứ như mất sức sống hết vậy. Và nghiêm-trọng-nhất - Giọng hoàng tử Sakurano gằn mạnh - Cậu giải quyết thế nào khi cả chiều nay họ không-động-vào-đến-một-xíu-công-việc hả? Chẳng ai thèm nghe vì buồn, cả mấy người không-buồn cũng viện đó mà trốn-việc. Cậu có biết tôi-bực-thế-nào không hả??

    Hoàng tử Imai nãy giờ căng tai lắng nghe giờ bật ngửa.

    _ Cuối cùng cũng vì họ buồn nên cậu chả ăn hiếp được ai cả chứ gì? Thằng Natsume đó liên quan gì đến tôi?

    _ Nó là nô lệ của cậu, tôi chỉ cần biết thế thôi. Và - Giọng Sakurano dịu lại một cách đáng sợ - bộ cậu không dám đấu à? Đồ chết nhát?

    _ No prob – Hoàng tử Imai cảm thấy máu sôi lên – Đúng một tuần sau nhé?

    Hoàng tử Sakurano mỉm cười đầy đắc chí. Chàng nghiêng qua nói với người bên cạnh:

    _ Chúng ta chắc thắng, HOTARU-chan nhỉ? - Mấy tiếng cuối cùng chàng cố ý nói to để lọt vào điện thoại. Và đó quả là đòn chí mạng. Mặt hoàng tử Imai tái đi từng chút 1 đến mức không nhận ra cái điện thoại trên tay đang kêu bíp bíp thảm thiết vì đói pin từ nãy giờ. Chàng nhoay nhoáy bấm số lại, nhưng Sakurano đang ‘‘số điện thoại bạn vừa gọi hiện không liên lạc được’’. Lại lầm bầm, lần này thì rủa xả thêm cả thằng chết tiệt nào gây ra cái hoạ này cho tên đó được dịp gây sự. Chàng chụp lấy đèn pin, phóng cấp tốc lên phòng cô em gái ‘yêu quý’ Hotaru Imai. Cửa phòng mở toang hoang. Chiếc tàu bay hình con vịt có khả năng di chuyển tốc độ âm thanh đã biến mất. Một miếng giấy vỏn vẹn để lại:

    //Buổi tối ồn ào không ai ngủ được hết, đồ ngốc. Em đi sang vương quốc Sakurano chơi đây.

    P/S : Mượn tạm cuốn sách 199 cách đánh Sakurano của anh. Có lẽ bán nó được.//

    Lâu đài Imai được một phen rung chuyển.

    _ CUỐN SÁCH CỦA TÔI !!!!!

    Và đơn giản là cái lí do ngớ ngẩn như vậy đó, chiến tranh bắt đầu. Nhưng đó là chuyện sau này, trước tiên là chuẩn bị đã.
    -------------------------------------------------------------end chapter 1=================================

      Hôm nay: 29/03/24, 01:04 pm